Sau bốn ngày nghị án, các thành viên bồi thẩm đoàn trong vụ xét xử Roman Storm thông báo vẫn chưa thể đồng thuận về một số tội danh, buộc thẩm phán Katherine Polk Failla phải áp dụng chỉ thị Allen. Chỉ thị này—thường được gọi là “mệnh lệnh chất nổ”—khuyến khích bồi thẩm đoàn xem xét lại lập luận của mình và cố gắng đi đến phán quyết đồng thuận.
Luật sư Brian Klein của Storm đã phản đối việc đưa ra chỉ thị này, cho rằng sự chia rẽ sâu sắc trong bồi thẩm đoàn đã rõ ràng và nên chấp nhận một phán quyết một phần thay vì tiếp tục kéo dài. Tuy nhiên, thẩm phán Failla đồng ý với đề xuất của phía công tố, do công tố viên Thane Arad trình bày, rằng quá trình nghị án cần tiếp tục để tránh phải tuyên bố rất có thể dẫn đến bỏ lỡ phán quyết (mistrial).
Quyết định này giữ cho phiên tòa tiếp tục diễn ra, đồng thời cho thấy sự chia rẽ mạnh mẽ của bồi thẩm đoàn trước những góc độ then chốt trong luận cứ của chính phủ. Vụ án này không chỉ xoay quanh cáo buộc Storm đồng lõa rửa hơn 1 tỷ USD tiền bất hợp pháp—trong đó có hàng trăm triệu đô la liên quan đến nhóm hacker Nhà nước Triều Tiên Lazarus Group—mà còn đặt ra những câu hỏi lớn về trách nhiệm pháp lý của những nhà phát triển phần mềm phi tập trung.
Phía công tố khẳng định Storm đã tích cực khuyến khích tội phạm sử dụng Tornado Cash và phớt lờ các cảnh báo về việc phần mềm này bị lạm dụng, trong khi bên bào chữa cho rằng việc xây dựng mã nguồn mở không thể gắn trách nhiệm cho lập trình viên đối với mọi hành vi của người dùng. Nếu bị kết tội trên tất cả các cáo buộc và chịu mức hình phạt cao nhất, Storm có thể đối diện với tổng cộng lên đến 45 năm tù.